Thứ Ba, 3 tháng 11, 2009

QUÊ MỚI

Gió chiều lang thang trên đồng vắng
Nhánh cây buồn run rẩy nhẹ lay
Chiếc lá vàng mệt mỏi buông tay
Bay lảo đảo trên đồng nước trắng
Ai từng sống những ngày mưa nắng
Ở nơi đây mới thấy được con người
Vượt khó khăn khắc phục đất trời
Lúc khô cằn - khi mênh mông nước lũ
Nước từng lúc như con thú dữ
Cuốn trôi đi bao công sức của người
Đất muộn phiền thở mãi phèn chua
Làm lúa chết - hoa màu không sống nổi
Biết bao năm con người chống chỏi
Gắng sức mình quyết không ngại khó khăn
Ruộng hình thành vụ được vụ không
Cây vẫn mọc - dù chưa xanh chưa tốt.
                      **********
Kinh tế mới ra đời như thế
Đất bưng tràm nước ngập sình lầy
Nghe cái tên không ai hình dung nổi
Một địa phương đồng trắng nước phèn chua
Người nông dân thường đùa đây " mỏ giấm"
Anh em mình khai vỡ đất bưng hoang
Kìa Kênh Tư dòng nước vẫn chảy tràn
Đồng úng ngập quanh năm suốt tháng
           ********
Nay anh về đây khơi dòng nước
Theo kênh sâu nước vội chảy vào sông
Ruộng lúa xanh sẽ hết ngập úng phèn
Vườn sẽ mát thênh thang tàn cây trái
Cô gái trẻ sẽ mĩm cười hát khẻ
Bên hàng cây - bên đồng ruộng bao la
Cuộc đời ta tươi đẹp tựa như hoa
Tương lai rộng như bầu trời xanh đó
Ngày vất vả bên ruộng cằn sẽ hết
Nơi đây thành xóm ấp đông vui
Tiếng trẻ thơ rộn rã dưới mái trường
Xây tương lai ngày một thêm tươi thắm.
                                              Tràm Cát  7/1989
  • nhamaybeo
    trời em bình mấy lần sao k được hix
  • nhamaybeo
    Quê hương “Quê
    mới” trong bài thơ của Chị thật sâu sắc khi vừa đọc vừa ngẫm   “Quê mới ‘ là nổi lòng chang chứa đượm buồn ,
    trong ấy có những ý chí vươn lên   , đọc
    đoạn kết bài thơ   em lại liên tưởng đến
    đến hai câu thơ
      “Bàn tay ta làm nên tất cả
      Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”
    Bài thơ là tiếng
    lòng , là nghị là bài học nhân sinh cho lớp trẻ chúng em học tập , nghe hơi sáo
    rổng như thật là vậy đó Chị , muốn được gặp Chị một lần nghe chị nói về Tràm
    Cát.!Mến
    (Tràm Cát cũng
    thuộc tỉnh Tây Ninh luôn hả Chị , em đoán chắc lúc viết bài này Chị đang đi
    công tác nơi ấy đúng không Chị)
    • Tuyet Khanh
      Tràm Cát là vùng Kinh tế mới của xã Phước Chỉ Trảng Bàng và vào thời điểm đó chị đang lá cán bộ kế hoạch cho ban KTM ở đó. Giờ thì dân ở đó đã khá lắm rồi, ruộng làm rất trúng chỉ có đường giao thông còn hơi khó khăn đôi chút vì không có đường bộ đi đến đó, chỉ có đường thủy nhưng lục bình quá nhiều nên khó đi.
  • nhamaybeo
    Quê hương “Quê
    mới” trong bài thơ của Chị thật sâu sắc khi vừa đọc vừa ngẫm   “Quê mới ‘ là nổi lòng chang chứa đượm buồn ,
    trong ấy có những ý chí vươn lên   , đọc
    đoạn kết bài thơ   em lại liên tưởng đến
    đến hai câu thơ
      “Bàn tay ta làm nên tất cả
      Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”
    Bài thơ là tiếng
    lòng , là nghị là bài học nhân sinh cho lớp trẻ chúng em học tập , nghe hơi sáo
    rổng như thật là vậy đó Chị , muốn được gặp Chị một lần nghe chị nói về Tràm
    Cát.!Mến
    (Tràm Cát cũng
    thuộc tỉnh Tây Ninh luôn hả Chị , em đoán chắc lúc viết bài này Chị đang đi
    công tác nơi ấy đúng không Chị)
  • PHẠM BÁ CHIỂU
    Gió chiều lang thang trên đồng vắng
    Nhánh cây buồn run rẩy nhẹ lay
    Chiếc lá vàng mệt mỏi buông tay
    Bay lảo đảo trên đồng nước trắng Cảm ơn nhà thơ đã có đoạn thơ tả cảnh xuât săc Đoạn thơ đẹp với những thủ pháp nhân cách hóa , và câu Chiếc lá vàng mệt mỏi buông tay thần quá đấy ạ
    • Tuyet Khanh
      Cám ơn bạn với lời bình cho đoạn thơ trên. Thật ra mình chỉ chợt nghĩ và viết theo cảm xúc nhất thời thôi. Mong được bạn góp ý cho mình nhé. Chúc bạn luôn vui.Thân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét