Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

CƠN GIÔNG ĐẦU HẠ

Gió giận dỗi đem giông dữ dội
Tội tình chi giật mạnh mái nhà
Cây cúi rạp lá bay lả tả
Đá chạy, cát bay, sấm chớp ầm ào

Đã bao lâu buổi trưa nắng rát
Vạn vật mong mưa mát đồng xanh
Gió nguôi giận, mưa về nhanh
Tung tăng tí tách rơi quanh đồng làng...

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

CÂY BẠCH ĐÀN

alt
Một mẫu rễ bạch đàn
Trên xe ben vừa đổ
Lẫn trong vạt đất đỏ
Có ai để ý đâu

Chiếc xe lu cán qua
Rễ đâm sâu vào đất
Một mầm xanh vội bật
Mẩy lộc chào gió xuân

Thời gian trôi qua mau
Bạch đàn xanh xanh mát
Trú nắng khách qua đường
Vui đùa cùng chim hát

Cây bạch đàn lớn lên                
Có cây ắt thành rừng                
Nghĩ cuộc đời chìm nổi           
Mãi vươn lên không ngừng

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

CHỢT BIẾT Ý TƯỞNG VƯỢT THOÁT



                                  khaly chàm ( mang kính) và Thanh Nhàn

             khaly chàm

đáy vực tàn tro ảo hình
mộng mị môi hôn hình thôi miên lửa
bóng bay theo sóng âm buồn
tìm thấy gì trong tịch diệt ?

tầng cao nắng vỡ mắt nhìn sững mặt trời
tím bầm từng giọt thời gian tan vào đất
những hạt bụi đi, về hát lời cứu rỗi
bốn bề khói mây đen ám
sấm rền chớp nhoáng gọi tên
loài người dật dờ hú vang cõi trú
trôi dạt về phía bình minh xa

ngậm ngùi gió hỏi đỉnh trời
lá vàng tàn hơi ngửa mặt
rừng xưa mở cửa phục sinh uẩn khúc
âm dương xương trắng hiện hình
lửa ma trơi luồng xuyên mạch máu

ngửa cổ rượu ngọt tiếng cười u mê
chữ kinh nhảy múa khỏa thân trần trụi
nhìn từng hạt tràng lăn trên giấy bạc
khắp cùng vang tiếng nam mô…
ý tưởng vượt thoát chối bỏ niềm đau
                 

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

BÌNH THẠNH ƠI! CHÀO NHÉ



Thôi đành vậy khi tơ duyên đã cạn
Ta chia tay Bình Thạnh mến yêu ơi
Cám ơn người khi ta chập chửng vào đời
Mở rộng vòng tay thênh thang đường ta bước

Giã từ nhé Bình Thạnh hồng rực lửa
Giữa mùa ve cành phượng đốt lối về
Ba lần đến ba lần không ở lại
Theo chân người mây xám nhởn nhơ bay

Ta  vẫn nghĩ thắm duyên nhau mãi mãi
Quê mẹ yên bình vòng tay ấm anh em
Nhưng dòng đời luôn sâu hiểm bạc đen
Ngơ ngẩn chìm sâu trong vòng xoay tráo trở

Thôi giã biệt Bình Thạnh hiền gốc rạ
Tháp cổ thâm u trầm mặc với thời gian
Lòng nhủ lòng không vướng bận lo toan
Ồ! Giọt nước trên mi ta tiễn biệt

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

CƠN GIÔNG TRÁI MÙA



Một cơn giông trái mùa
Cuốn phăng anh từ đâu
Rơi  mạnh vào em…
Với phản ứng tự nhiên
Anh ghì chặt lấy em để không cho gió cuốn đi
Mặc cho em sững sờ, ngơ ngác
Gió thổi mạnh, mang theo mưa đá
Quất vào khu vườn thơ mộng bình yên
Hoa cỏ đang tươi phút chốc nát nhàu
Cây trơ cành trụi lá
Những viên đá cứ phang mạnh, phang mạnh
Tạo thành những vết thương sâu hoắm
Trên thân cây, mặt đất, con người mà nó chạm đến
Đá không biết đau, tự tan thành nước thấm vào đất
Vết thương kia cũng có thể tự lành nhưng vết sẹo không hề biến mất
Cất công tìm căn nguyên cơn giông trái khoáy
Bóng một người đang giang hai tay
Tự xoay mình tạo gió
Xoay nhanh xoay nhanh
Gió mạnh gió mạnh lên dần
Quán tính chuyển động không khí tăng lên
Tạo thành cơn giông cuốn anh ta vào đó
Xoay vòng xoay vòng
Không lối ra….

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

YÊU - GHÉT

BÀI CŨ ĐĂNG LẠI

                Con người vốn dĩ sinh ra là để yêu thương nhau.
           Con người được sinh ra từ trong tình yêu và được nuôi dưỡng trong tình yêu, lớn lên tình yêu đó lại được phát triển và tiếp tục nảy mầm tạo cho cuộc sống thêm nhiều màu sắc hương vị của cuộc đời.
           Như vậy lòng ghen ghét, đố kỵ nhau phát xuất từ đâu? suy cho cùng thì nó chính là sản phẩm của tình yêu.
           Khi người ta thương yêu ai đó nhiều và cũng mong chờ người đó dành lại cho mình một tình yêu thương tương ứng.Nhưng khi họ có cảm giác tình yêu thương họ nhận lại bị chia sẻ bớt đi bởi người này hay người khác thì lòng ghen ghét đố kỵ lại xảy ra. Và tùy theo tính cách từng người mà nó được thể hiện ra bên ngoài có lúc như những trận cuồng phong, có lúc như những đợt sóng ngầm trong lòng đại dương,...
           Tất cả cũng chỉ vì muốn được yêu thương, muốn được chia sẻ mà không toại nguyện.
           Sao ta không trở về cái nơi đã phát sinh ra ta là tình yêu thương bao la đó? mà lại tạo cho mình sự đố kỵ ghen ghét nhau! Như vậy có ích lợi gì đâu trong cuộc sống?
           Nếu mọi người đều yêu thương nhau thì trong xã hội sẽ không còn cần đến luật pháp và sẽ không bao giờ nói đến chiến tranh. Đó có phải là một giấc mơ mà ai cũng muốn có, nhưng thực tế thì khó mà thực hiện được