Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

GIAO HƯỞNG THÁNG GIÊNG


khaly chàm

giao hưởng tháng giêng

quý tặng hai cô giáo Khanh & Phượng
trên thềm gió
thời gian cứ trượt lên nhau
để rồi chạm vào nắng ban mai
khi ảo tưởng đo lường khoảng cách
những thực thể sống động uống dần sự chuyển hóa
hòa tan ngọt ngào

hạt mầm gọi nhau cùng thức dậy
ngưỡng vọng những chiếc lá biếc xanh
quá khứ chỉ là giấc mơ xa hút
giữa chúng sự sống đơn giản như thế…

có thể ở một lằn ranh vô hình
người cõi âm và dương sẽ nắm chặt bàn tay
lắng nghe lời hát phục sinh từ các vì sao xa
thẳm bay về 
niềm vui tỏa sáng trên môi theo từng ý nghĩ

tôi ngợi ca mặt trời đã gọi tên mọi người
chợt nhìn thấy nụ cười em qua đóa hồng rực rỡ
tiếng hát hạnh phúc vỗ cánh trên tầng không reo vui
những giọt sương lấp lánh ngân dài tiếng rơi
giao hưởng tháng giêng
chảy tràn trên cung bậc thời gian

TN – 1/2013


Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

SƯƠNG


Sương đậu trên lá cỏ
Nước mắt ai thắm đẫm hàng mi
Giọt thương, giọt tủi buồn.

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

BUỒN

    
        Hôm nay mình thật sốc khi mà người anh mình yêu quý nhất lại nói với mình những câu nói không thể ngờ được. Đành rằng trong lúc giận dỗi thì có thể có những câu nói không hài lòng nhau nhưng làm sao lại có thể nói những lời mà người tự trọng không thể nào chấp nhận được. Đã là anh em với nhau, từ bé đã hiểu nhau, cùng chung niềm đam mê, anh em luôn bảo vệ nhau có đâu để cho mất uy tín danh dự của nhau bao giờ.Vậy mà chỉ vì một câu nói vô tình của người ngoài, không xét đến tình cảnh thực tế mà đành lòng nghĩ và cho rằng em mình là người vô tình, quay lưng lại với chính người anh của mình. Còn gì đau buồn hơn nữa chứ. Có còn lời nào để diễn tả hết những thất vọng, những cay đắng nhất này không? Có lẽ mình không cần phải thanh minh hay nói gì thêm nữa. Càng nói càng đau lòng. Hãy để cho những giọt nước mắt tự do lăn dài có thể xóa tan đi những gì mà mình vừa nhận được hôm nay.

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

NHỚ

Mình thử làm thơ Haiku xem sao.

Mây bay lãng đãng
Mưa giăng ngang mày
Nhớ ai

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013

Em là hoa hồng tím

Em là hoa hồng tím
Chẳng phải hoa hồng vàng
Không là hoa hồng xanh
Hay hoa đỏ trên cành
Đong đưa lời mật ngọt

Em là hoa hồng tím
Tím khoảng trời ước mơ
Tím mênh mông gió lộng
Tím nồng từng trang thơ 

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

VỀ QUÊ NỘI

Hôm qua mùng 6 tháng chạp (âm lịch), họ nhà Nội mình quét mộ. Mình nghe kể lại từ thời ông cố của mình có người em thứ năm không có vợ con mất vào ngày này và ông cố chọn lấy ngày làm lễ quét mộ chung cho cả họ để con cháu tụ tập về đồng thời cúng giỗ luôn. Và cũng từ đó họ mình có lệ ngày mùng 6 về quét mộ, con cháu ở các chi về họp mặt. Năm nay gia đình mình cũng về quê tham dự lễ quét mộ nhưng vắng bóng cha mình rồi. Các cô bác cũng đã lần lượt theo ông bà. Nhìn nghĩa trang gia tộc ngày càng nhiều phần mộ mình cảm thấy cuộc sống chừng như lắng lại, tình cảm thân thuộc càng gắn bó nhau hơn khi tóc đã đổi màu. Chuyến đi bắt đầu từ 3 giờ sáng
 trên đường về quê nội, vừa qua khỏi cầu Rạch Miễu lúc 6 giờ sáng

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

XUÂN



Nắng hồng xua rét qua mau
Se se gió mát nụ đào cười duyên
Mai vàng khoe dáng nghiêng nghiêng
Ríu ra ríu rít chim chuyền cành cao
Hương  thơm trái chín ngọt ngào
Trẻ thơ áo mới đua màu cùng hoa
Cắc tùng tiếng trống vang xa
Lân vui cùng địa sân nhà rộn vang
Thướt tha tà áo lướt ngang
Cạn chung đối ẩm xênh xang say tình
Đất trời vào mùa tươi xinh
Nhân gian xây mộng quang vinh với đời.

CHUYỆN TÌNH...


          Không biết phải bắt đầu như thế nào. Cô đã quá mệt mỏi với những chuyện tình cảm quanh cô. Khi còn trẻ, ai không mong muốn có được một tình yêu thật đẹp và tự hào khi mình có được người như mình mơ ước yêu thương. Nhưng vầng hào quang của tình yêu tắt dần theo năm tháng, khi va chạm với thực tế cuộc sống. Thế  mới biết " đời không như là mơ và đời thường giết chết mộng mơ".
            Tình yêu đã vụt bay đi. Trong khoảng không buồn tẻ,ngày qua ngày với bước chân đơn độc cô đã dần quen với cuộc sống cô đơn. Những lời nói đầu môi hay tự đáy lòng của những người đàn ông quanh cô không làm cho tim cô rung động. Những tưởng thời gian đã làm mờ đi kỷ niêm ngày nào.
            Một hôm cũng tại cái mạng internet đã cho cô nhìn thấy lại người xưa. Tò mò, bấm vào số phone để liên lạc thử xem nhận định của mình có chính xác không? Thật bất ngờ từ trong sâu thẳm tiềm thức cô trổi dậy. Kỷ niệm cũ quay về. Tình xưa sống lại trong cô mãnh liệt, nồng nàn tưởng như không có gì làm mờ đi trong cuộc sống vốn xô bồ, bon chen, dối trá này.
            Nhưng, lại chữ nhưng quái ác xuất hiện mang đến những vùng mây đen bao phủ ánh trăng ngà vừa mới chiếu lên mảnh tình xưa cũ. Từng ngày qua, cô lại phát hiện ra những điều bất bình thường trong từng câu chuyện tưởng như không đầu không đuôi kia. Cô cố tình tìm hiểu ,lại thấy những phát hiện của mình không sai. Nhưng cô vẫn cho rằng chuyện dĩ vãng xa xôi không nên để ý làm gì, nhắc lại chỉ làm mất thêm hòa khí.Càng ngày cô càng mệt mỏi thêm vì phải nghe những lời sáo rỗng, những lý giải không đủ tính thuyết phục,... những việc làm mà cô cảm thấy khó thông cảm được với mình, với người,...
            Cô tự trách mình không làm chủ được mình khi thấy lại người xưa, cô tự trách biết vi tính làm gì, lại trách mình học tâm lý làm chi để mình quá tỉnh táo khi phân tích tâm lý con người. Cô ước sao mình là một người vô tâm, không biết những diễn biến xảy ra quanh mình để có thể vô tư hơn, ảo tưởng tình yêu đẹp đẻ mà lặn hụp trong cảm giác hạnh phúc giả tạo người ta mang đến cho cô. Cô ước gì mình không biết hờn giận để vui vẻ yêu đời, cô ước và ước,...
            Sự thật bao giờ cũng là sự thật. Cô nhớ ai đó đã nói:
                                    " Một lần thôi khi tình yêu phản bội,
                                        còn mong gì tim nở lại hoa xưa".
                        Giờ này cô lại chứng kiến sự không trung thực của anh, không phải là lần thứ hai mà không biết là lần thứ bao nhiêu nữa... . Dù cố tình hay vô tình nhưng nó vẫn làm cho cô không còn cảm giác gì về tình yêu nữa. Nó đã hằn lên tim cô vết cắt sâu không thể nào liền sẹo được. Tình yêu đã chết thật sự trong cô. Buồn thật buồn. Nhưng cô cũng cảm thấy thật thanh thản khi tự mình xác định được trái tim mình đã không còn lý lẽ riêng của nó nữa. Nó đã thật sự phục tùng lý trí. Cô thất vọng về tình yêu nhưng có lẽ hiện giờ cô phát hiện ra mình đang hạnh phúc vì đã có được quyết định rõ ràng, không hối tiếc. Một quyết định sáng suốt nhất từ trước tới nay của cô.

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

THAM QUAN ĐẦU NĂM

Mới đầu năm, CLB hưu trí của xã Bình Thạnh ( Tây Ninh) đã tổ chức cho các thành viên của mình đi tham quan một vòng thành phố Hồ Chí Minh. Đây là chuyến đi thử nghiệm để CLB sẽ tổ chức các cuộc tham quan khác trong thời gian tới. Một số hình ảnh của đoàn trong lần đi đầu tiên này.
Cửa hầm Thủ Thiêm
chuẩn bi vào hầm Thủ Thiêm

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

TRIỀN BƯNG


Cánh cò trắng một triền bưng
Còng lưng áo mẹ chập chờn dáng cha
Hoa rong vàng cánh đồng xa
Thoáng đưa trong gió tiếng bà khẻ ru
Xám chiều hờ hững sương mù 
Tung tăng ... cõng chữ chạy u ... bé về
Chân hồng gót nhỏ đường quê
Một mai Phù Đổng theo về giấc mơ
Yên bình trong vắt tuổi thơ
Mai xa lắc không xóa mờ trong ta

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

SANG NGANG


Music Composed by Đỗ Lễ
Guitar Music Arrangement by Do Dinh Phuong
Guitar Music Arrangement & Tab rewritten by Virginia Nguyen

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

THƠ KHALY CHÀM

Những ngày cuối năm, XK nhận được món quà của của một người anh đó là nhà thơ Khaly Chàm.
Anh đã gửi cho XK những bài thơ anh viết trong năm 2012 để làm quà mừng năm mới . XK xin đưa vài bài vào blog của mình để các bạn cùng đọc.
                        ĐÊM
không cần phải biết là bao nhiêu những giọt
rượu như dược chất an thần ngọt ngào diệu
kỳ thấm tan vào tâm thất

để rồi truyền dẫn lên não bộ một miền cỏ xanh
đêm tôi nằm mơ thấy em ngồi xuống bên tôi
cười nhưng buồn mà đẹp

bên này ranh giới phía trời tây ngọn gió sông quê
mang mùi bùn đất hòa vào hương lúa chảy tràn về
đẫm ướt mái tóc và thân thể thằng người tôi với
bộ dạng ngô nghê giang hồ phiêu lãng

tôi có cho em gì đâu ngoài những ý niệm trắng
đang hiển nhiên rõ dấu chấm đen có thể là chú
dế mèn khờ khạo nhưng một ngày nào đó nó sẽ
đòi tự tử trong mắt em

MẸ ...


Trong quầng sáng
Trên bóng ngọn núi xanh
Những bước chân tự tin như khẳng định chính mình
Bước đi trên con đường nham nhở những ổ gà ổ voi
Được ngụy trang dưới bóng cây râm mát hay loài hoa cỏ  xanh tươi
Ở xa không hề nhìn thấy

Bước đi tự tin vững chải
Quyết không ngã để bảo vệ bầu vú vẹn nguyên
Nơi chứa đầy chất dinh dưỡng cho thế hệ kế thừa
Mặc bàn chân tứa máu
Mặc thân thể rả rời…
Vẫn bước đi qua vùng loang lổ
Tìm đến bình yên ở vùng cỏ hoa thật sự tươi màu
Tiếng chim hót trong veo đón chào ngày mới
Trao tặng hết những tinh túy của mình
Cho thế hệ mai sau được vươn lên
Cùng bè bạn năm châu

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

HỌP MẶT NGÀY 01-01-2013

Đã thành thông lệ vào ngày đầu năm các cựu học sinh của trường THCS Bình Thạnh Tây Ninh niên khóa 1980 - 1984 tổ chức họp mặt cùng nhau. Đến nay là lần thứ 9, các em họp mặt tại nhà em Phạm văn Mỹ ở Phước Chỉ, Trảng Bàng Tây Ninh. Mới 8g các em đã tập trung khá đông đủ. Dù cho mới vừa hết bệnh, sức khỏe chưa hồi phục hoàn toàn nhưng em vẫn nhiệt tình tiếp đón thầy cô và các bạn rất chu đáo.
Một vài hình ảnh trong buổi họp mặt: