Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

NHỮNG MÙA TRĂNG

lần theo ký ức những mùa trăng

tôi trở về với đêm trăng êm ả ngọn gió đồng

tiếng thì thầm của dòng sông Vàm C

bên rặng trăm bầu lá hát ngân nga

những bước chân âm thầm vỡ bưng hoang
giọt mồ hôi đổi màu đất mới
cđời bà thong thươm tơ
dệt cho đời bao ước mơ rực r 

giọt phù sa chảy qua đồng ruộng
ươm giọng hò ngọt lịm mẹ yêu
cây trái oằn bông cha bỏ công vun xới
vùng đất hiền hòa chan chứa niềm tin 

bỗng một ngày chinh chiến lan ra
dấu nỗi đau cha theo ra chiến trận
lá trung quân nơi rừng sâu che mưa chắn lửa
núi quê mình đẫm máu những mùa trăng         


trên cánh đồng mỗi ngày thêm vất vả
thương thân cò lặn lội cánh đồng xa
trên đường quê ánh trăng mờ cùng mẹ
thao thức đêm dài chiếc bóng đơn côi...

một đêm trăng lửng lờ với ba lô bạc phếch
soi bóng cha khập khểnh bước lên thềm
mẹ vở òa niềm hạnh phúc chờ mong
sương long lanh đậu trên mắt mẹ


trăng lại về xanh mùa hy vọng
cây thêm cao hoa trái ngát hương đưa
thế hệ cháu con vui trong năng mới
ngập sắc hoa vàng hát mãi mùa xuân.






Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

THẨN THƠ

Cuối trời một bóng trăng treo
Cuối đời một mảnh tình heo hắt buồn
Yêu thương đâu cạn ngọn nguồn
Sao người như cánh chuồn chuồn mãi bay


 

Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016

ĐIỀU TÔI KHÔNG HIỂU


khi giấc mơ tôi tan vào màu nắng
ký ức vẫn đưa về tiếng gió
nhẹ ru những bản tình ca
ngọt ngào đằm thắm yêu thương



cái ký ức chết tiệt
kéo về ảo hình
bàn tay ve vuốt làn tóc lòa xòa trong tối
mắt chạm mắt, môi chạm môi
lung linh sương khói


ký ức ấy xui tôi
cố tin vào những điều có thể là không thật
tha thứ cho những việc có thể là cố ý hay vô tình
chờ đợi... chờ đợi...
 

để làm gỉ?
hay tình yêu vẫn còn nguyên đó?

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

NGÀY TRÔI

Ngày trôi
bình thản qua ngày
Thời gian thắp nắng
oằn vai phận người
Lặng im 
ẩn giấu nụ cười
Nỗi buồn phủ dụ ... 
hát lời phúc âm
Đêm xanh 
hạt cỏ bật mầm
Cõi người ảo, thật 
xa xăm nẻo về
Cuộc tình nào chẳng đam mê
Như sương khói 
chạm câu thề thủy chung
Ngày trôi 
về phía khôn cùng
yêu đời ta nhé 
nao lòng mà chi

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

CÓ PHẢI ANH?


có phải anh
đã gom hết
những ưu tư chất chứa trong em
đem nhốt vào ngăn kéo

có phải anh
đã mang đến cho em
nụ cười hạnh phúc
có phải anh
đã cho em biết tin vào cuộc sống
biết ước mơ
và luôn tự tin bay bổng
trong khoảng không gian tuyệt vời của hai chúng ta

có phải anh???
em luôn tự hỏi mình!

nhưng hình như những thứ anh mang cho em
rất mong manh
dễ tan biến
khi có những chất xúc tác rơi vào

và ngăn kéo kia anh quên khóa
một ngày, anh lơ đểnh
mọi thứ trong ngăn kéo đổ ra
em lại chìm trong màu xám của ưu tư...

cất tiếng gọi anh
chỉ còn nghe tiếng gió! ...

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

chùm thơ Khaly Chàm

khaly chàm
(gửi em yêu chùm thơ của một thằng “điên” mới viết…)


niệm tưởng mùa

từ hun hút mặt trời
những bí ẩn khởi sinh luôn được tưởng tượng
ánh sáng giấc mơ lộng lẫy xuyên qua quá khứ và hiện tại
trong khu vườn âm bản ký ức
bầy sẻ nâu ngờ vực mùi hương tạo hình vòng cung màu lửa
từng chiếc lá biến thể chỉ có thời gian mặc niệm
lơ lửng đám mây ngũ sắc rụng vang thanh âm của thời thơ ấu

có thể phải cắt ngang mọi diễn từ
khi cơn bão nổi lên trong mắt thủy tinh cuồng nộ lời giả định
những chiếc bóng trống rỗng của con người không thể tự đứng lên
từ bùn đất dấu chân lặng lẽ tượng hình nhiều dấu chấm than
những mái nhà bồng bềnh trôi theo đóm lửa lập lòe huyền bí
làm sao cho lời hát của ngọn gió cụt đầu được ký âm xác nghiệm
trước mùa xanh ?

treo bóng mình lên vách thời gian
nhìn ngày mới tinh khôi cho tình yêu thắp sáng
sự thinh lặng kỳ diệu đang dự cảm tháng chạp thiêng liêng niềm trắc ẩn vẫy chào những đóa hoa biết nguyện cầu… chờ ngày di trú

Củ Chi 11/2014


bầu trời tỏa xuống mùi hương


trí tưởng tôi đóng khung bầu trời nhìn thấy con mắt ẩn dụ
ngổn ngang ảo giác chảy tràn xuống tận cùng âm vực giọng nói
lô nhô sinh vật phát hiện được mầm sáng chỉ là một mệnh đề ám tượng ký sinh
dường như thời khắc những ngọn đèn nở ra loài bướm đêm vỗ cánh bay gọi thức mặt người

mùi hương của bầu trời tỏa xuống tháng giêng
dịu dàng ánh sáng trong bài thơ hiện thể những đóa hoa lấp lánh sắc màu
niền tin & giấc mơ tôi đã thuộc về em
chùm khói sương huyễn hoặc tượng hình chiếc bóng già nua lẩn khuất vào khái niệm

có vẻ như ban mai chúng ta nắm tay nhau đếm bước nhẹ tênh trên đường biên cảm giác
xác tín chiếc lá mùa xanh tự do rơi để hồi sinh miền ký ức
hình dung khuôn mặt thời gian mẫn cảm mở ra tiếng chim hót
không thể ngờ vực một điều gì bí ẩn
có phải từng ngày trôi qua đã thuộc về quá khứ ?
chúng ta đừng lầm tưởng hương thơm thời gian đồng thuận với sự lãng quên sẽ cháy tàn trong hơi thở


với hình ảnh trừu tượng


có thể mọi tội lỗi đều đi ra từ con mắt
bày biện trò chơi xưng tội trước bóng mình
rượu lên men giả hình phán quyết tôi tan biến

lòng ham muốn khát thèm bừng trỗi dậy
khi lửa tình yêu ngủ vùi trong nỗi cô đơn đầy ngụ ý
em hoài nghi ảo ảnh rạng ngời quyến dụ 
nên chưa hề tồn tại giai điệu ca tụng giấc mơ


sự thật thế giới ngả nghiêng và biến loạn
không thể là lời trăn trối được định nghĩa
những ngón tay biết khóc tuôn òa nước mắt
người ta khâm liệm ánh sáng vào không gian
chờ ngày khai mở sự kỳ diệu đầy sợ hãi

với tôi một ký hiệu im lặng
khoảnh khắc bình yên không mụch đích
chậm rãi ngôn ngữ độc thoại bi hài kịch nhân tính
nhưng chẳng biết để làm gì!
vang âm tiếng vọng từ phía hoàng hôn
gọi tên tôi trở về nơi chốn đã từng nương náu


viết ngắn cuối năm


tháng mười hai
những đóa hoa hân hoan với
giấc mơ chờ ngày khởi sắc
sẽ phải ra đi khi những
gì… chẳng hề là lời nói

không gian tự mở ra từng
ô cửa ngày xanh vô nhiễm
âm thanh ban mai tan chảy
trên những ngón tay thinh lặng
nâng niu mầm sáng chiêu dụ
hiện thể ẩn chứa niềm tin

ảo tưởng không thể tạo hình
nỗi cô đơn thành chùm lá kép
bên kia giấc ngủ của đất
dễ chừng hơi thở hiển linh
hóa lửa trong tận cùng sâu thẳm

hiện tại đã là mùa đông
người ta minh họa khuôn mặt
thời gian bí ẩn dần hư hoại
thế giới thắp lên những ánh đèn đang cháy
nỗi hoài nghi mặt trời vỡ vụn
trôi nhanh vào cơn mê sảng đáng yêu


mùa đông 2014


Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

SANG MÙA



cánh phượng mỏng sóng soài trên thảm cỏ
thu về chưa ngoài ngõ cúc khoe vàng
lá hững hờ nhìn nắng chiều trăn trở
tiếng trống trường khởi nhịp gió đưa sang
NXK

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

VỀ QUÊ ANH

về quê anh mênh mông sông nước
mỗi chiếc cầu đón bước chân qua
sương chớp mắt khẽ khàng đáp nhẹ
sợ ướt vai mềm hụt hẫng đêm xa


em nôn nao sáng Cái Răng chợ nổi 
mưa rơi rơi lạnh vắng khúc sông này  
trên sóng nước xuồng ghe tấp nập  
ngẩn ngơ trời nhớ bóng hình ai

qua Thốt Nốt sen hồng xoè cánh đón
hương phù sa thoảng trong gió trong hoa
lung linh nắng cây lúa thì con gái  
nghiêng nghiêng mình xanh mướt đón người xa

thanh thản quá bên Miếu Bà Chúa Xứ
viếng lăng Thoại Ngọc Hầu thương lắm người xưa
một vùng đất luôn nổi chìm với lũ
vẫn hồn nhiên ôm ấp nhánh sông quê

em nhớ mãi lời ca đêm hội ngộ 
tiếng đàn buông réo rắc tơ vương  
đêm Châu Đốc ấm tình bên ly rượu  
bước chân về sao bịn rịn mến thương .



    Châu Đốc, 15.7.2014

NGUYỄN XUÂN KHANH

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

giao mùa

xin đừng vội - thời gian ơi! xin đừng vội
sắc mai vàng còn vương vấn thềm xuân
nắng tháng hai chưa đủ hồng đôi má
kìa phuợng già rực lửa ở góc sân

giao mùa  chưa sao tiết trời thật lạ
mỗi sớm mai sương giăng kín đồng làng
ta ngở ngàng dáng em mờ ảo quá
xuân hay hè trong trời đất bao la?

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

ĐÊM PHỐ BIỂN

ĐÊM  PHỐ BIỂN

Những con mắt vàng vọt
Đang gục nhìn
Gió lao xao
Nghiêng ngả chiếc lá rơi tự do trải xuống mặt đường
Chị hàng rong uể oải
Bóng in dài ra bãi cát vàng oằn mình dưới lớp lớp bọt trắng xóa
Ướt đẫm
Lạnh lẽo bước chân

Tiếng gió hú lòn qua các khung kính cao tầng
Không đủ sức cắt ngang những giấc mơ lả lơi trần trụi
Mụ phù thủy nham hiểm dưới lớp vỏ chân dài yểu điệu
Mê hoặc lòng người ngụp lặn trong ảo vọng tham lam….
Mặc gió gào,sóng rì rào nhắc nhở
Vang lên vang lên
Tan vào không trung

Những con mắt vàng vọt
Cố vươn nhìn ra xa
Mong đợi
Mặt trời lên
Nha Trang 01g45 ngày 04/11/2013