Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2010

NHẬT KÝ VÀO NGHỀ

NHẬT KÝ VÀO NGHỀ
Ngày … tháng… năm 19..
     Hai tiếng vùng sâu quả là khủng khiếp đối với những giáo sinh mới ra trường. Bao mơ ước tốt đẹp của nghề không còn nữa khi cầm quyết định trên tay. Vậy là phải xa rời ánh đèn rực rỡ của vùng Thị trấn để đến vùng sâu heo hút. Ôi! Cuộc sống của tôi sẽ ra sao? Khi vừa bước chân vào đời tôi phải xa rời gia đình đi đến một vùng nào đó xa xôi mà chưa hình dung nỗi. Thôi cũng liều “ nhắm mắt đưa chân” xem nghề nghiệp của mình sẽ đến đâu. Cứ đến đấy xem có thể theo nghề được không?

Thứ Ba, 19 tháng 10, 2010

TÌNH ĐỜI

( Viết tặng blog KT  nhân kỷ niệm 1 năm mình làm quen với blog và SN lần thứ 6....của anh)
Nước âm thầm trong đất
Nuôi cây đời xanh tươi
Nước lững lờ dòng trôi
Mát ruộng đồng hương lúa
Tiếp sóng cùng biển khơi
Cho cá tôm vùng vẫy
Xanh màu xanh đất trời

Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

HỌC LÀM NGƯỜI

Đại sư Tinh Vân có một  người đệ tử, sau khi tốt  nghiệp đại học liền học   thạc sĩ, rồi lại học tiến sĩ, sau nhiều năm đèn sách cuối cùng cũng đã hoàn thành luận án tiến sĩ nên vô cùng mừng vui.
       Một hôm người đệ tử này trở về, thưa với Đại sư: Thưa thầy nay con đã có học vị tiến sĩ rồi, sau này con phải học những gì nữa? Ngài Tinh Vân bảo: Học làm người, học làm người là việc học suốt đời chẳng thể nào tốt nghiệp được.
      Thứ nhất, “học nhận lỗi”. Con người thường không chịu nhận lỗi lầm về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết nhận lỗi chính là một lỗi lầm lớn.

GÀ RỪNG MỞ LỚP

       
rung5572copy.jpg
         Té tè te ….te…te….
        Mọi vật còn đang mơ màng trong giấc ngủ bỗng choàng tỉnh bởi tiếng gáy trong trẻo vang lên ở mỏm đá bìa rừng cạnh hồ nước trong phẳng lặng. Ai đã cất lên chuổi âm thanh trong trẻo đó? Lủ lượt muông thú trong khu rừng chồi đổ xô nhau ra xem. Trên mỏm đá cao cạnh hồ nước có một con gà rừng đang giang cánh, vươn cổ ra cất cao giọng gáy té tè te…..te…..
         Sau phút ngỡ ngàng, các con vật đến gần Gà Rừng vui vẻ cám ơn bạn đã đánh thức mọi người và khen giọng gáy của bạn Gà trong, hay, vang xa. Gà Rừng nhỏ nhẹ khiêm tốn sợ mình gáy to làm phiền các con vật khác. Cuộc sống ở khu rừng chồi lại trở nên vui vẻ hơn, sinh động hơn và nhất là mọi người ai cũng được nhìn ánh nắng ban mai tươi đẹp chiếu trên hồ nước bình yên mỗi buổi ban mai.

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

BÓNG MẸ

Nhớ mẹ là nhớ đến quê
Cỏ may dẫn lối con về chốn xưa
Nhớ tre xanh, nhớ bóng dừa
Độ mùa quả chín gió đưa ngọt ngào