Hắn ngồi gặm ổ bánh mì trên chiếc ghế đá phía trước
cửa hàng VLXD, những đám mây đen phía chân trời đang lặng lẽ kéo về. Ánh nắng
vàng vọt buổi chiều lịm dần. Các bạn cùng làm công như hắn đã về hết rồi, chỉ
còn lại mình hắn ngồi đây, trơ trọi...
Cách đây không lâu, hắn cũng có một mái nhà ấm cúng,
một cô vợ xinh đẹp, giỏi giang và hai thằng con trai ngoan ngoãn.
Ngày hắn mới cưới vợ, cả họ nhà hắn mừng thầm vì người
như hắn mà được làm rể một gia đình trí thức. Mẹ vợ hắn là giáo viên nghỉ hưu.
Chị em bên vợ của hắn đều là công chức công tác ở tỉnh, ở huyện và là những
người có uy tín đối với đơn vị cũng như ở địa phương. Còn hắn, một gã lang bạt,
nghề nghiệp không ổn định, theo đám bạn giang hồ xuôi ngược hết miền Đông rồi
đến miền Tây… nơi nào cũng in đầy dấu chân của hắn. Một lần về thăm mẹ trong
bệnh viện, hắn gặp một cô gái nhỏ nhắn đi thăm người bác nằm cùng phòng bệnh
với mẹ hắn. Sau vài câu trao đổi, hắn quyết định dừng bước giang hồ. Gần năm
sau, đám cưới được tổ chức. Hắn về ở hẳn bên vợ.