Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

CHUYỆN TÌNH...


          Không biết phải bắt đầu như thế nào. Cô đã quá mệt mỏi với những chuyện tình cảm quanh cô. Khi còn trẻ, ai không mong muốn có được một tình yêu thật đẹp và tự hào khi mình có được người như mình mơ ước yêu thương. Nhưng vầng hào quang của tình yêu tắt dần theo năm tháng, khi va chạm với thực tế cuộc sống. Thế  mới biết " đời không như là mơ và đời thường giết chết mộng mơ".
            Tình yêu đã vụt bay đi. Trong khoảng không buồn tẻ,ngày qua ngày với bước chân đơn độc cô đã dần quen với cuộc sống cô đơn. Những lời nói đầu môi hay tự đáy lòng của những người đàn ông quanh cô không làm cho tim cô rung động. Những tưởng thời gian đã làm mờ đi kỷ niêm ngày nào.
            Một hôm cũng tại cái mạng internet đã cho cô nhìn thấy lại người xưa. Tò mò, bấm vào số phone để liên lạc thử xem nhận định của mình có chính xác không? Thật bất ngờ từ trong sâu thẳm tiềm thức cô trổi dậy. Kỷ niệm cũ quay về. Tình xưa sống lại trong cô mãnh liệt, nồng nàn tưởng như không có gì làm mờ đi trong cuộc sống vốn xô bồ, bon chen, dối trá này.
            Nhưng, lại chữ nhưng quái ác xuất hiện mang đến những vùng mây đen bao phủ ánh trăng ngà vừa mới chiếu lên mảnh tình xưa cũ. Từng ngày qua, cô lại phát hiện ra những điều bất bình thường trong từng câu chuyện tưởng như không đầu không đuôi kia. Cô cố tình tìm hiểu ,lại thấy những phát hiện của mình không sai. Nhưng cô vẫn cho rằng chuyện dĩ vãng xa xôi không nên để ý làm gì, nhắc lại chỉ làm mất thêm hòa khí.Càng ngày cô càng mệt mỏi thêm vì phải nghe những lời sáo rỗng, những lý giải không đủ tính thuyết phục,... những việc làm mà cô cảm thấy khó thông cảm được với mình, với người,...
            Cô tự trách mình không làm chủ được mình khi thấy lại người xưa, cô tự trách biết vi tính làm gì, lại trách mình học tâm lý làm chi để mình quá tỉnh táo khi phân tích tâm lý con người. Cô ước sao mình là một người vô tâm, không biết những diễn biến xảy ra quanh mình để có thể vô tư hơn, ảo tưởng tình yêu đẹp đẻ mà lặn hụp trong cảm giác hạnh phúc giả tạo người ta mang đến cho cô. Cô ước gì mình không biết hờn giận để vui vẻ yêu đời, cô ước và ước,...
            Sự thật bao giờ cũng là sự thật. Cô nhớ ai đó đã nói:
                                    " Một lần thôi khi tình yêu phản bội,
                                        còn mong gì tim nở lại hoa xưa".
                        Giờ này cô lại chứng kiến sự không trung thực của anh, không phải là lần thứ hai mà không biết là lần thứ bao nhiêu nữa... . Dù cố tình hay vô tình nhưng nó vẫn làm cho cô không còn cảm giác gì về tình yêu nữa. Nó đã hằn lên tim cô vết cắt sâu không thể nào liền sẹo được. Tình yêu đã chết thật sự trong cô. Buồn thật buồn. Nhưng cô cũng cảm thấy thật thanh thản khi tự mình xác định được trái tim mình đã không còn lý lẽ riêng của nó nữa. Nó đã thật sự phục tùng lý trí. Cô thất vọng về tình yêu nhưng có lẽ hiện giờ cô phát hiện ra mình đang hạnh phúc vì đã có được quyết định rõ ràng, không hối tiếc. Một quyết định sáng suốt nhất từ trước tới nay của cô.

5 nhận xét:

  1. Em đọc mà cứ rai rứt hoài về chuyện tình cảm của Cô...chắc có lẽ số phận là thế.Nhưng Cô có những điều mà người khác mơ ước...Chúc Cô vui khỏe và sáng tác thật hay

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em ạ! Cô từng nói với em là " mình phải biết chấp nhận hiện tại để vui sống và luôn nghĩ phía trước mình bao giờ cũng đang có những điều tươi đẹp chờ đón" vì vậy lúc nào cô cũng lạc quan yêu đời cả. Hiện giờ điều cô quan tâm nhất là sức khỏe của cô. Cô chúc em có nhiều nghị lực để vượt qua thử thách trong cuộc sống, xây dựng vững chắc tổ ấm của mình nhé! Thân thương.

      Xóa
  2. tình yêu làm cho ta lớn dần lên theo ngày tháng, nhưng nó cũng góp phần làm cho ta chóng già bạn ạ, bạn ngủ ngoan nhé!

    Trả lờiXóa
  3. Hãy luôn hướng về phía trước,phía trên...và bỏ lạu tất cả phía sau

    Trả lờiXóa