Thứ Ba, 15 tháng 12, 2009

LỜI CHO ANH

Em muốn quên anh đi 
Cho tâm hồn yên ổn 
Em muốn quên anh đi 
Cho trọn tiếng vui cười 

Nhưng 
Bóng anh vẫn quanh quẩn đâu đây 
Trong ánh mắt - nụ cười em 
Không trọn 
Ánh trăng sáng trên trời cao xanh thẳm 
Hồn em sâu như đêm tối không trăng 
Cuộc đời em như gắn chặc với u sầu 
Trong thầm lặng biết bao là đau xót 
Anh xa thẳm - ngoài tầm tay em với 
Trong mập mờ, trong ảo tưởng - vì đâu? 
Em khóc nghẹn, lệ sầu không rơi được 
Có ai đâu hiểu thấu nổi lòng em... 
Một ngày kia khi tất cả an bày 
Còn gì nữa - chỉ một trời tiếc nuối!...
  • CUA ĐỒNG KINH BẮC
    (Empty)

  • Hoa Va`ng
    "Ánh trăng sáng trên trời cao xanh thẳm
    Hồn em sâu như đêm tối không trăng
    Cuộc đời em như gắn chặc với u sầu
    Trong thầm lặng biết bao là đau xót"
    Ghe tham Ban thay Bai tho rat hay ! Nhung doc nghe tam trang buon, chua xot qua !
    Chuc Ban ngay moi vui ve, am ap, an lanh nhe!
    • Tuyet Khanh
      Cám ơn bạn đã ghé thăm nhà mình.
      Tâm trạng con người mà có lúc vui, có lúc buồn thế thôi.Nhưng tất cả cùng hướng về một ngày ngày mai tươi sáng hơn để sống phải không bạn.
      Chúc bạn luôn vui tươi, hạnh phúc.
  • guica
    • guica
    • 13:07 16 thg 12 2009
    Chép tặng Chị Tuyết Khanh bài thơ này nhé:
    PHÍA KHÔNG NHAU
    Anh đi về phía không em 
    Một ngày ngạo nghễ, nghìn đêm rã rời 
    Môi khô cố thắm miệng cười
    Héo vàng gượng gạo nói lời tươi xanh 
    Em đi về phía không anh 
    Tình chưa đứt đoạn, duyên đành dở dang 
    Muốn dừng chân, sợ bẽ bàng 
    Cắn răng mà chịu lỡ làng ngày sau 
    Ta đi về phía không nhau 
    Tự nhiên gánh một nỗi đau nhói lòng 
    Mới hay thương mến vô cùng 
    Đẩy nhau về phía long đong cũng nhiều
                            ( Nguyễn Nhật Ánh)

  • guica
    • guica
    • 12:57 16 thg 12 2009
    Vậy theo Tuyết Khanh Hình ảnh và âm thanh trong thơ không tuân theo;lô gíc chăng? khó hiểu quá
    • Tuyet Khanh
      Trong thơ luôn có logic chứ. Logic của tình cảm con người. Và chỉ có những người hiểu được tâm trạng của tác giả khi viết lên bài thơ sẽ cảm nhận ..
  • guica
    • guica
    • 11:49 16 thg 12 2009
    "Gió heo may đã về , chiều tím loang vỉa hè, rồi mùa thu bay đi, trong nắng vàng chiều nay ,Em nghe buồn mình trong ấy , Chiều cuối trời nhiều mây, đơn côi bàn tay quên lối đưa em về nắng vưong nhè nhẹ....."
    có lẽ chỉ có Trịnh Công Sơn mới cảm nhận về mùa thu hay đến thế
  • guica
    • guica
    • 11:44 16 thg 12 2009
    Tôi không hiểu câu thơ: " Ánh trăng sáng trên trời cao xanh thẳm" đề nghị tác giả giải thích đựoc ko? Theo tôi nghĩ trời cao xanh thẳm là ban ngày và vào mùa hè chứ nhỉ chả nhẽ giữa ban ngày mùa hè trên bầu trời cao xanh lại có ánh trăng?
    • Tuyet Khanh
      trời cao xanh vào ngày hè thì có gì phải nói nữa đâu bạn? chỉ có những lúc nào bạn thật sự cô đơn và có tâm trạng như nhân vật trong bài thơ trên thì bạn sẽ cảm nhận đêm trăng sáng với trời xanh mây trắng đó trái ngược với tâm trạng đang u uất của mình.
  • ...
    • ...
    • 06:40 16 thg 12 2009
    Bài thơ không biết có mang tâm trạng của bạn không? trên đời này có những điều muốn quên đi mà làm ta không thể quên được. Tặng bạn bài thơ của Xuân Diệu cũng muốn làm bạn vơi  đi nỗi buồn.
    Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo,
    Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay
    Mới hôm kia tình tự đến mê say
    Sang bữa nay anh làm như mất hết
    Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt,
    Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao?
    Anh không chắt chiu dành dụm tí nào,
    Là đất xấu hạt gieo không nảy nở
    Nên anh mới luôn luôn nghèo khổ
    Giận hờn như anh chẳng được em yêu
    Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều
    Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo
                     (Xuân Diệu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét