Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010

GỬI ANH NGƯỜI NGHỆ SĨ

   Nhân đọc bài Hoạ thơ gồm bài thơ Giáo và lính của lv.thật và bài hoạ của phanhoacan ở blog phanhoacan tôi chợt nhớ lại bài Gửi anh người nghệ sĩ tôi đã viết năm 1988 khi đọc các bài thơ của lv.thật vào những năm ấy. Giờ tôi xin chép lại để các bạn đọc và có thể hình dung ra cuộc sống người giáo viên trong những năm của thập kỷ 80, 90 ở thế kỷ trước của nước ta.
Tôi chào anh - chào người nghệ sĩ
Mơ mộng nhiều - đời vẫn trắng đôi tay
Ta yêu em mà em vẫn không hay
Bởi mặc cảm ta nghèo - em đâu hiểu
Em gái nhỏ làm tim anh xao xuyến
Lời tỏ tình anh lại sợ đắng cay

Trong lợi danh anh là kẻ trắng tay
Chỉ có được tấm lòng yêu tha thiết
Làm thầy giáo - anh yêu nghề khôn xiết
Dù thở than lương chẳng được no lòng
Áo quần kia chỉ che đủ tấm thân
Sống trong cảnh khốn cùng anh đâu ngại
Anh chỉ muốn mình bay cao lên mãi
Với đàn em ríu rít bên anh
Nhưng...
Cuộc sống làm tan bao hy vọng
Nhớ mẹ yêu anh chẳng được về thăm
Để mẹ hiền mòn mõi tháng năm
Tựa cửa đứng trông đứa con xa cách
Và còn nữa biết bao hoàn cảnh
Đọc thơ anh tôi thấy một trời sầu
Cuộc sống này làm thầy giáo lo âu
Ôi bi thảm khi tương lai tay trắng
Sao không nhìn ánh bình minh chiếu rạng
Mà anh chìm vào trong bóng hoàng hôn
Sao anh không nói lên những lời tất thắng
Ở tương lai - trong mơ ước của mình
Sao anh không quyết đạp bằng mọi chông gai
Mọi trở lực để nghề thầy của anh cao quí
Để làm thầy không ai nhìn khinh rẻ
Cái áo sờn vai đôi dép đứt anh mang
Và mọi người thấy được nét vinh quang
Trong cái nghề rất nghèo của anh đó
Có chi đâu thôi anh đừng than thở
Chúc anh vui xây mộng ước lâu dài
Và đời anh hết trắng mãi đôi tay
Chào anh nhé - người thầy - người nghệ sĩ
  • TênTên
    • TênTên
    • 14:02 10 thg 4 2010
    EM CẢM ƠN CHỊ CHÚC CHỊ CUỐI TUẦN VUI
  • Đệ nhất cao thủ Annamitoong
    Cảm ơn blog rất hay của bạn
    Tặng bạn bài thơ tớ mới viết nè, đến thẳm tớ nhé
    Bên giấc ngủ của người yêu
     
    Khi thiên thần mặt trời khép đôi mắt bình yên
    Tôi ngồi lại viết dòng thơ thanh thản
    Bên ngôi sao nhấp nhánh
    Nụ cười của nàng nơi bầu trời thơ mộng
    Giấc mơ nhẹ nhàng về tôi
    Ánh trăng xanh tưới ngập thu vàng lá
    Gót rao đêm bớt nặng gánh xa vời
    Nàng tỉnh giấc một ngày không xa lạ
    Đôi mắt bâng khuâng thiên thần mặt trời
  • phanhoacan
    Những năm 80, những nỗi buồn da diết, có những người không giữ được nghề vì những năm 80 đó cô ạ
  • Nguyễn Hà Vân
    CÓ MỘT HỘI THẢO ĐẶT Ở MIỀN NAM
    CÁC THẦY CÔ TRONG ĐOÀN SỞ GIÁO DỤC CÙNG CÁC GÀ NÒI HỘI THẢO BÀI GIẢNG
    TỐT! THÀNH CÔNG! VUI RỒI!
    NHƯNG MÀ ĐÀO NGỌC HỒ THỐT LÊN( CẤM QUI KẾT- CHỈ TẢ CÁI NGHÈO THÔI!
    MỘT ANH THÌ BÁN ĐỒNG HỒ
    MÔT ANH BÁN ÁO CÒN CÔ BÁN...QUẦN
    HỌ TÁN VUI ĐỂ CƯỜI CÁI NGHÈO NHÀ GIÁO NHỮNG NĂM ĐẦU TÁM ĐUÔI CHƠI VƠI
     
  • Mạnh Hùng
    Nha em o thi xa,nhuwng da ve saigon dc duoc 15 nam roi,o TN  chi con Ba Me thoi.
  • Mạnh Hùng
    Rất vui được biết chị mà lại là đông hương nữa.
    • Tuyet Khanh
      Em ở Tân Biên hay Tân Châu?
  • nhamaybeo
    nấu gì đải Thiện vậy chị , chúc chị và cháu vui vẻ
    • Tuyet Khanh
      Thiện về đi xịt thuốc ruộng cho Ngoại chứ có rảnh đâu mà đãi ăn. Chị thì bận đi làm tới giờ mới ăn cơm xong, còn Thiện thì đi sửa máy tính cho dì nó rồi.
      Hôm nay em vui không?
  • Dương Nhật Húc
    Ngàn năm kiếp sẻ trôi theo gió...
    Tìm mãi bằng lăng tím phương trời
    Bỗng đâu mưa ướt thềm hiên đỏ
    Rưng rưng lông vũ giữa chiều phơi
     
    Tại sao gương vỡ. Không ai hỏi
    Ôm trọn nén hương, đến xương tàn
    Nghe một làn mưa, như chờ đợi
    Rằng -Anh đã hóa nghiệp phù tang
     
  • *THẢO NGUYÊN *
    Khoảng khắc đó như hoa Quỳnh nở 1 lần ấy chị nhỉ..chiều cuối tuần chúc chị vui...hiiiii
    • Tuyet Khanh
      Hình như trong khoảnh khắc đó con người sống chân thành hơn, gần gũi nhau hơn và để lại những dấu ấn thật khó quên.
      Tít ơi!có định xa Thảo nguyên xanh rờn kia không vậy? Chúc em luôn vui nha.
  • Binhyen7131
    Vào năm 1988 là những năm đầu thực hiện nghị quyết 6 TW Đảng nên đất nước ta chỉ mở cửa nhưng các nước còn e dè, cuộc sống thuở đó còn nhiều khó khăn nhất là ngành giáo.. Bài thơ đã nói lên cái khó và sự bất lực trước cái nghèo của anh thầy giáo, bao ước mơ bị ức chế khó thực hiện. Một sự đồng cạm BY tìm được trong bài này, cầu chúc TK luôn sống vui
    • Tuyet Khanh
      Không biết các ngành khác thế nào chứ giáo viên có lúc 3 tháng liền chưa lảnh được lương nên khoảng thời gian đó cũng có người không thể ở lại với nghề. Nhưng giờ thì qua rồi. Khó khăn cũng đã được giải quyết tuy chưa đạt được nhu cầu nhưng cũng phần nào đáp ứng được cho cuộc sống. Hy vọng tương lai sẽ khá hơn hiện tại BY nhỉ? Chúc BY luôn vui và luôn bận rộn với công việc nha ( để không có thời gian buồn nhớ kỷ niệm ngày xưa hehehehhe....)
  • nhamaybeo
    lấy ảnh khác đi chị
    • Tuyet Khanh
      chị có cách đưa vào bài viết rồi ở bài cô giáo cũ đó
  • nhamaybeo
    Chị save từ mạng về máy rồi tải lên sao k được Chị giống như Chị chèn vào comment cho em vậy mà , cố lên chị  hehe
    • Tuyet Khanh
      ảnh chị chụp chép vào máy rồi mà giờ tải lên để viết blog không được, cứ báo al2 lổi và quá dung lượng, không biết làm sao nè
  • nhamaybeo
    wo nay mới biết tài Chị có từ lâu , buổi tối yên ả chị nhé.
    • Tuyet Khanh
      tài gì nè? chị đang tải ảnh lên mà không được gì hết đang buồn ơi là buồn
  • ------------------------------------------------
    Trong lúc chờ đợi đội trợ giúp trực tuyến của VNteam các bạn có thể vào
    blog mình để nhận đc trợ giúp về thủ thuật blog cũng như cách khắc phục
    lỗi của bản mới nhé ( mình chỉ có
    lòng tốt muốn giúp mọi người thuj ...ko phải quảng
    cáo nha... )
    • Tuyet Khanh
      Cám ơn bạn nhiều nha. Mình sẽ vào blog bạn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét