Tôi chào anh - chào người nghệ sĩMơ mộng nhiều - đời vẫn trắng đôi tayTa yêu em mà em vẫn không hayBởi mặc cảm ta nghèo - em đâu hiểu
Em gái nhỏ làm tim anh xao xuyến
Lời tỏ tình anh lại sợ đắng cay
Trong lợi danh anh là kẻ trắng tay
Chỉ có được tấm lòng yêu tha thiếtLàm thầy giáo - anh yêu nghề khôn xiếtDù thở than lương chẳng được no lòng
Áo quần kia chỉ che đủ tấm thân
Sống trong cảnh khốn cùng anh đâu ngại
Anh chỉ muốn mình bay cao lên mãi
Với đàn em ríu rít bên anh
Nhưng...Cuộc sống làm tan bao hy vọngNhớ mẹ yêu anh chẳng được về thăm
Để mẹ hiền mòn mõi tháng nămTựa cửa đứng trông đứa con xa cách
Và còn nữa biết bao hoàn cảnhĐọc thơ anh tôi thấy một trời sầuCuộc sống này làm thầy giáo lo âu
Ôi bi thảm khi tương lai tay trắngSao không nhìn ánh bình minh chiếu rạng
Mà anh chìm vào trong bóng hoàng hônSao anh không nói lên những lời tất thắng
Ở tương lai - trong mơ ước của mình
Sao anh không quyết đạp bằng mọi chông gaiMọi trở lực để nghề thầy của anh cao quí
Để làm thầy không ai nhìn khinh rẻCái áo sờn vai đôi dép đứt anh mangVà mọi người thấy được nét vinh quang
Trong cái nghề rất nghèo của anh đóCó chi đâu thôi anh đừng than thở
Chúc anh vui xây mộng ước lâu dài
Và đời anh hết trắng mãi đôi tayChào anh nhé - người thầy - người nghệ sĩ
Trong cuộc sống có vô vàn những hoàn cảnh, những vui buồn và những tâm sự luôn muốn có những người bạn để cảm thông, chia sẻ,cùng vượt qua những lúc khó khăn nhất của cuộc sống để hướng tới tương lai tươi đẹp hơn.
Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010
GỬI ANH NGƯỜI NGHỆ SĨ
Nhân
đọc bài Hoạ thơ gồm bài thơ Giáo và lính của lv.thật và bài hoạ của
phanhoacan ở blog phanhoacan tôi chợt nhớ lại bài Gửi anh người nghệ sĩ
tôi đã viết năm 1988 khi đọc các bài thơ của lv.thật vào những năm ấy.
Giờ tôi xin chép lại để các bạn đọc và có thể hình dung ra cuộc sống
người giáo viên trong những năm của thập kỷ 80, 90 ở thế kỷ trước của
nước ta.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tặng bạn bài thơ tớ mới viết nè, đến thẳm tớ nhé
Bên giấc ngủ của người yêu
Khi thiên thần mặt trời khép đôi mắt bình yên
Tôi ngồi lại viết dòng thơ thanh thản
Bên ngôi sao nhấp nhánh
Nụ cười của nàng nơi bầu trời thơ mộng
Giấc mơ nhẹ nhàng về tôi
Ánh trăng xanh tưới ngập thu vàng lá
Gót rao đêm bớt nặng gánh xa vời
Nàng tỉnh giấc một ngày không xa lạ
Đôi mắt bâng khuâng thiên thần mặt trời
CÁC THẦY CÔ TRONG ĐOÀN SỞ GIÁO DỤC CÙNG CÁC GÀ NÒI HỘI THẢO BÀI GIẢNG
TỐT! THÀNH CÔNG! VUI RỒI!
NHƯNG MÀ ĐÀO NGỌC HỒ THỐT LÊN( CẤM QUI KẾT- CHỈ TẢ CÁI NGHÈO THÔI!
MỘT ANH THÌ BÁN ĐỒNG HỒ
MÔT ANH BÁN ÁO CÒN CÔ BÁN...QUẦN
HỌ TÁN VUI ĐỂ CƯỜI CÁI NGHÈO NHÀ GIÁO NHỮNG NĂM ĐẦU TÁM ĐUÔI CHƠI VƠI
Tìm mãi bằng lăng tím phương trời
Bỗng đâu mưa ướt thềm hiên đỏ
Rưng rưng lông vũ giữa chiều phơi
Tại sao gương vỡ. Không ai hỏi
Ôm trọn nén hương, đến xương tàn
Nghe một làn mưa, như chờ đợi
Rằng -Anh đã hóa nghiệp phù tang
blog mình để nhận đc trợ giúp về thủ thuật blog cũng như cách khắc phục
lỗi của bản mới nhé ( mình chỉ có
lòng tốt muốn giúp mọi người thuj ...ko phải quảng
cáo nha... )