lần theo ký ức những mùa trăng
tôi trở về với đêm trăng êm ả ngọn gió đồng
tiếng thì thầm của dòng sông Vàm Cỏ
bên rặng trăm bầu lá hát ngân nga
những bước chân âm thầm vỡ bưng hoang
giọt mồ hôi đổi màu đất mới
cả đời bà thong thả ươm tơ
dệt cho đời bao ước mơ rực rỡ
giọt phù sa chảy qua đồng ruộng
ươm giọng hò ngọt lịm mẹ yêu
cây trái oằn bông cha bỏ công vun xới
vùng đất hiền hòa chan chứa niềm tin
bỗng một ngày chinh chiến lan ra
dấu nỗi đau cha theo ra chiến trận
lá trung quân nơi rừng sâu che mưa chắn lửa
núi quê mình đẫm máu những mùa trăng
trên cánh đồng mỗi ngày thêm vất vả
thương thân cò lặn lội cánh đồng xa
trên đường quê ánh trăng mờ cùng mẹ
thao thức đêm dài chiếc bóng đơn côi...
một đêm trăng lửng lờ với ba lô bạc phếch
soi bóng cha khập khểnh bước lên thềm
mẹ vở òa niềm hạnh phúc chờ mong
sương long lanh đậu trên mắt mẹ
trăng lại về xanh mùa hy vọng
cây thêm cao hoa trái ngát hương đưa
thế hệ cháu con vui trong năng mới
ngập sắc hoa vàng hát mãi mùa xuân.
Những mùa trăng xưa chìm vào dĩ vãng
Trả lờiXóaCó một người thơ thẩn nghĩ về trăng
Đêm cuối đông trăng vàng trôi lãng đãng
Vu vơ buồn nhớ trận đánh...ngập trăng...