khaly chàm
(gửi em yêu chùm thơ của một thằng
“điên” mới viết…)
niệm tưởng mùa
từ hun hút mặt trời
những bí ẩn khởi sinh luôn được
tưởng tượng
ánh sáng giấc mơ lộng lẫy xuyên qua
quá khứ và hiện tại
trong khu vườn âm bản ký ức
bầy sẻ nâu ngờ vực mùi hương tạo
hình vòng cung màu lửa
từng chiếc lá biến thể chỉ có thời
gian mặc niệm
lơ lửng đám mây ngũ sắc rụng vang
thanh âm của thời thơ ấu
có thể phải cắt ngang mọi diễn từ
khi cơn
bão nổi lên trong mắt thủy tinh cuồng nộ lời giả định
những chiếc bóng trống rỗng của con
người không thể tự đứng lên
từ bùn đất dấu chân lặng lẽ tượng
hình nhiều dấu chấm than
những mái nhà bồng bềnh trôi theo
đóm lửa lập lòe huyền bí
làm sao cho lời hát của ngọn gió
cụt đầu được ký âm xác nghiệm
trước mùa xanh ?
treo bóng mình lên vách thời gian
nhìn ngày mới tinh khôi cho tình
yêu thắp sáng
sự thinh lặng kỳ diệu đang dự cảm
tháng chạp thiêng liêng niềm trắc ẩn vẫy chào những đóa hoa biết nguyện cầu…
chờ ngày di trú
Củ Chi 11/2014
bầu trời tỏa xuống mùi hương
trí
tưởng tôi đóng khung bầu trời nhìn thấy con mắt ẩn dụ
ngổn
ngang ảo giác chảy tràn xuống tận cùng âm vực giọng nói
lô
nhô sinh vật phát hiện được mầm sáng chỉ là một mệnh đề ám tượng ký sinh
dường
như thời khắc những ngọn đèn nở ra loài bướm đêm vỗ cánh bay gọi thức mặt người
mùi
hương của bầu trời tỏa xuống tháng giêng
dịu
dàng ánh sáng trong bài thơ hiện thể những đóa hoa lấp lánh sắc màu
niền
tin & giấc mơ tôi đã thuộc về em
chùm
khói sương huyễn hoặc tượng hình chiếc bóng già nua lẩn khuất vào khái niệm
có
vẻ như ban mai chúng ta nắm tay nhau đếm bước nhẹ tênh trên đường biên cảm giác
xác
tín chiếc lá mùa xanh tự do rơi để hồi sinh miền ký ức
hình
dung khuôn mặt thời gian mẫn cảm mở ra tiếng chim hót
không
thể ngờ vực một điều gì bí ẩn
có
phải từng ngày trôi qua đã thuộc về quá khứ ?
chúng
ta đừng lầm tưởng hương thơm thời gian đồng thuận với sự lãng quên sẽ cháy tàn
trong hơi thở
với hình ảnh trừu tượng
có
thể mọi tội lỗi đều đi ra từ con mắt
bày
biện trò chơi xưng tội trước bóng mình
rượu
lên men giả hình phán quyết tôi tan biến
lòng
ham muốn khát thèm bừng trỗi dậy
khi
lửa tình yêu ngủ vùi trong nỗi cô đơn đầy ngụ ý
em hoài
nghi ảo ảnh rạng ngời quyến dụ
nên
chưa hề tồn tại giai điệu ca tụng giấc mơ
sự
thật thế giới ngả nghiêng và biến loạn
không
thể là lời trăn trối được định nghĩa
những
ngón tay biết khóc tuôn òa nước mắt
người
ta khâm liệm ánh sáng vào không gian
chờ
ngày khai mở sự kỳ diệu đầy sợ hãi
với
tôi một ký hiệu im lặng
khoảnh
khắc bình yên không mụch đích
chậm
rãi ngôn ngữ độc thoại bi hài kịch nhân tính
nhưng
chẳng biết để làm gì!
vang
âm tiếng vọng từ phía hoàng hôn
gọi
tên tôi trở về nơi chốn đã từng nương náu
viết ngắn cuối năm
tháng
mười hai
những
đóa hoa hân hoan với
giấc
mơ chờ ngày khởi sắc
sẽ
phải ra đi khi những
gì…
chẳng hề là lời nói
không
gian tự mở ra từng
ô
cửa ngày xanh vô nhiễm
âm thanh ban mai tan chảy
trên
những ngón tay thinh lặng
nâng
niu mầm sáng chiêu dụ
hiện
thể ẩn chứa niềm tin
ảo
tưởng không thể tạo hình
nỗi
cô đơn thành chùm lá kép
bên
kia giấc ngủ của đất
dễ
chừng hơi thở hiển linh
hóa
lửa trong tận cùng sâu thẳm
hiện
tại đã là mùa đông
người ta minh họa khuôn mặt
thời gian bí ẩn dần hư hoại
thế giới thắp lên những ánh đèn đang cháy
nỗi hoài nghi mặt trời vỡ vụn
trôi nhanh vào cơn mê sảng đáng yêu
mùa đông 2014